Đây là một câu hỏi khác:
“Những chiến lược nào khác có thể giúp ích khi đối phó với chứng trầm cảm? Tôi là cha mẹ và tôi đang bị trầm cảm.”
Cảm ơn bạn đã cởi mở và đặt câu hỏi này.
Tôi muốn nhìn nhận bệnh trầm cảm từ hai góc độ khác nhau.
Đầu tiên, đôi khi trầm cảm là những gì chúng ta gọi điều chỉnh. Chúng ta đã có những thay đổi trong cuộc sống—có thể là phải quay lại làm việc sau kỳ nghỉ hè, những thách thức trong mối quan hệ, căng thẳng về tài chính, chuyển đến một khu phố mới—về cơ bản là căng thẳng do hoàn cảnh gây ra chứng trầm cảm.
Thứ hai, có nhiều hơn thành phần sinh học, khi tôi chỉ cảm thấy buồn mà không có nguyên nhân hay lý do rõ ràng. Điều này đôi khi có thể do di truyền hoặc liên quan đến hormone, khiến cơ thể không có đủ các chất hóa học cần thiết để ngăn ngừa "nỗi buồn".
Tôi khuyên bạn nên xác định xem bạn đang gặp phải chứng trầm cảm do hoàn cảnh, trầm cảm sinh học hay cả hai.
Sau khi đã làm được điều đó, chiến lược đầu tiên là cho nó lên tiếng và thấu hiểu nó. Hãy viết ra những gì chứng trầm cảm của bạn sẽ nói nếu nó có thể lên tiếng. Dành 5–10 phút để mô tả những từ ngữ, cảm xúc và cảm xúc của nó. Việc thể hiện và bộc lộ những cảm xúc này có thể mang lại hiệu quả trị liệu.
Tốt hơn nữa, hãy chia sẻ những suy nghĩ này với một người có thể hỗ trợ và động viên. Điều này đòi hỏi sự cởi mở, nhưng chúng ta biết rằng việc nói ra cảm xúc có thể giúp chúng lắng xuống.
Khi bị trầm cảm, chúng ta có xu hướng thu mình lại, không giống như khi cô đơn, chúng ta tìm kiếm sự kết nối. Trầm cảm thường khiến chúng ta muốn cô lập bản thân—nhưng việc dần dần tìm thấy những người ủng hộ có thể rất hiệu quả.
Điều quan trọng nữa là phải xem xét các yếu tố như trầm cảm sau sinh hoặc rối loạn cảm xúc theo mùa, vì chúng chịu ảnh hưởng của sinh học và môi trường.
Đó là một số chiến lược và điểm khởi đầu mà tôi muốn giới thiệu.