Điều hướng khủng hoảng

Phiên họp “Điều hướng khủng hoảng” này, được thực hiện nhờ khoản tài trợ từ Bộ Giáo dục Hoa Kỳ, có sự tham gia của Tiến sĩ Sonya Boom và Tiến sĩ Gomez, một nhân viên xã hội lâm sàng được cấp phép chuyên về chăm sóc sức khỏe hành vi tích hợp. Phiên họp nhằm mục đích giúp các cá nhân và cộng đồng ứng phó hiệu quả với khủng hoảng và hỗ trợ những người bị ảnh hưởng.

Hiểu về khủng hoảng và tác động của nó

MỘT khủng hoảng được định nghĩa là thời gian khó khăn, rắc rối hoặc nguy hiểm dữ dội. Nó có thể biểu hiện về mặt cơ thể thông qua các triệu chứng vật lý như phản ứng chiến đấu, bỏ chạy hoặc đóng băng, dẫn đến cáu kỉnh, tức giận hoặc mong muốn rút lui. Khủng hoảng cũng có thể bắt nguồn từ những sự kiện bất ngờ làm gián đoạn khả năng điều chỉnh của một người. Trải nghiệm khủng hoảng rất khác nhau giữa mỗi người.

Nhận biết dấu hiệu khủng hoảng ở trẻ em

  • Những thay đổi về mặt vật lý: Muốn ở một mình, thay đổi thói quen ăn uống hoặc ngủ nghỉ, hoặc phàn nàn về đau bụng hoặc đau đầu.
  • Sự thay đổi hành vi: Cha mẹ nên chú ý đến bất kỳ thay đổi đáng kể hoặc kéo dài nào trong hành vi hàng ngày bình thường của trẻ. Những thay đổi nhỏ, chẳng hạn như đau đầu xảy ra hàng ngày, có thể chỉ ra một vấn đề sâu xa hơn.

Điều quan trọng là cha mẹ và người chăm sóc phải nhận ra khi có điều gì đó “không ổn” và tìm kiếm sự giúp đỡ để hiểu và giải quyết tình hình.

Ứng phó với khủng hoảng và hỗ trợ người khác

Khi một đứa trẻ đang trong cơn khủng hoảng, việc tạo ra một môi trường an toàn là tối quan trọng. Cha mẹ nên cố gắng duy trì bình tĩnh và kiểm soát, phản ánh sự điềm tĩnh mà họ muốn con mình cảm thấy. Trong khi vẫn giữ thái độ bình tĩnh, điều quan trọng là cha mẹ phải thừa nhận cảm xúc của chính mình và thể hiện sự đồng cảm, cho trẻ biết rằng những cảm xúc như sợ hãi, lo lắng, chán nản và buồn bã là những phản ứng bình thường trước những tình huống khó khăn.

Giao tiếp và Xác thực

  • Chuẩn bị cho những gì sắp tới: Nếu trẻ sắp trải qua một sự kiện khó khăn, chẳng hạn như đám tang, hãy cung cấp cho trẻ cái nhìn sâu sắc về những gì mong đợi và kiểm tra xem trẻ cảm thấy thế nào khi tham dự. Điều này xác nhận cảm xúc của trẻ và khuyến khích giao tiếp cởi mở.
  • Sử dụng những câu nói an ủi: Tránh trả lời chung chung. Thay vào đó, hãy tập trung vào việc xác nhận cảm xúc của họ bằng những cụm từ như, "Đó là một điều khủng khiếp mà bạn đã trải qua. Bạn ổn chứ?"
  • Quan sát và trấn an: Thay vì thăm dò bằng nhiều câu hỏi, hãy quan sát cách người đó trình bày. Nếu họ có vẻ lo lắng hoặc sợ hãi, hãy trấn an: "Tôi ở đây vì bạn. Nếu bạn muốn nói chuyện hoặc xử lý cảm xúc của mình, tôi sẽ ở đây để giúp bạn vượt qua bất cứ điều gì bạn đang trải qua". Một sự xác nhận đơn giản rằng trải nghiệm của họ là "khủng khiếp" hoặc "kinh khủng" và thể hiện sự quan tâm có thể hữu ích sâu sắc.

Giúp trẻ quản lý cảm xúc

Trẻ em thường gặp khó khăn trong việc diễn đạt cảm xúc của mình bằng lời do chưa trưởng thành về mặt cảm xúc. Cha mẹ có thể giúp trẻ điều chỉnh cảm xúc bằng cách:

  • Tạo không gian an toàn cho sự dễ bị tổn thương: Khuyến khích trẻ em bộc lộ những khó khăn của mình thay vì kìm nén chúng.
  • Xác thực cảm xúc: Hãy cho họ biết rằng khóc hay tức giận là điều bình thường.
  • Thúc đẩy sự thể hiện thông qua các hoạt động: Vẽ có thể là cách hiệu quả để trẻ em truyền đạt cảm xúc của mình khi không thể diễn tả bằng lời.

Cha mẹ không nên sợ những cảm xúc thô sơ của con mình, vì đây là những trải nghiệm bình thường của con người. Mục tiêu là gặp gỡ con ở nơi con đang ở và giúp con hiểu được cảm xúc của mình.

Tác động về thể chất, cảm xúc và xã hội của khủng hoảng

Khủng hoảng có thể ảnh hưởng sâu sắc đến cá nhân về mặt sinh học, cảm xúc và xã hội.

  • Vật lý/Sinh học: Trong khi một số cá nhân có thể kiên cường và duy trì thói quen hàng ngày (công việc, trường học), khủng hoảng vẫn có thể ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất của họ.
  • Xúc động: Mọi người có thể gặp khó khăn trong việc xử lý cảm xúc khi có chuyện xảy ra, dẫn đến thiếu giao tiếp, buồn bã, choáng ngợp hoặc trầm cảm.
  • Xã hội: Khủng hoảng có thể khiến mọi người tự cô lập mình, tránh các cuộc tụ tập xã hội, sở thích hoặc hoạt động mà họ từng yêu thích.

Những phản ứng này, bao gồm cả sợ hãi và không chắc chắn, là bình thường. Một số người có thể kìm nén cảm xúc của mình, đây cũng là một cơ chế đối phó hợp lệ. Điều quan trọng là phải thừa nhận rằng có nhiều cách khác nhau mà mọi người phản ứng với khủng hoảng, cho dù là thông qua sự tức giận bên ngoài hay mong muốn đơn giản là vượt qua. Dành thời gian để xử lý những gì đã xảy ra, xác định các tác nhân gây ra và tìm kiếm giải pháp cộng đồng là những bước quan trọng.

Hỗ trợ cộng đồng và tiếp cận tài nguyên

Sự hỗ trợ của cộng đồng đóng vai trò quan trọng trong việc ứng phó với khủng hoảng. Điều này rất cần thiết:

  • Cung cấp quyền truy cập vào thông tin và không gian an toàn: Việc này có thể đơn giản như tổ chức một cuộc họp toàn thể hoặc một điểm kiểm tra.
  • Giao tiếp hỗ trợ: Hãy cho mọi người biết rằng có sự trợ giúp và biểu hiện của sự trợ giúp đó như thế nào.
  • Nhấn mạnh sự kết nối của con người: Con người là những sinh vật xã hội phát triển mạnh mẽ nhờ tình yêu, sự tôn trọng, sự trung thực và sự an toàn. Nuôi dưỡng ý thức cộng đồng giúp cá nhân cảm thấy được coi trọng và công nhận, vượt qua nỗi sợ bị tổn thương có thể cản trở sự kết nối.

Khi một cộng đồng phải đối mặt với khủng hoảng, phản ứng ban đầu thường gặp là lập đài tưởng niệm và tổ chức thu thập tài nguyên. Tuy nhiên, điều quan trọng là tránh tôn vinh các sự kiện bi thảm, đặc biệt là trong trường hợp tự tử. Thay vào đó, hãy tập trung vào việc tìm hiểu nguyên nhân cơ bản và nỗi buồn mà cá nhân đó trải qua.

Các nhà lãnh đạo cộng đồng và chuyên gia cũng nên nhớ rằng họ không miễn nhiễm với tác động của khủng hoảng và bản thân họ có thể trải qua những phản ứng chấn thương. Điều quan trọng là phải ngăn chặn việc đổ lỗi ngay lập tức và thay vào đó là ưu tiên tạo ra một không gian an toàn để thể hiện.

Tìm kiếm sự giúp đỡ và tiến về phía trước

Tiếp cận nguồn lực là bước quan trọng để vượt qua khủng hoảng.

  • Yêu cầu trợ giúp: Liên lạc với các thành viên trong gia đình, gọi đường dây nóng hỗ trợ hoặc kết nối với các nhóm xử lý khủng hoảng tại trường.
  • Đừng đi một mình: Cảm thấy choáng ngợp là điều tự nhiên và không có gì đáng xấu hổ khi tìm kiếm sự hỗ trợ từ gia đình, bạn bè hoặc nguồn lực cộng đồng đáng tin cậy.
  • Tận dụng kết nối của con người: Hãy dựa vào những người thân yêu luôn quan tâm đến bạn.

Phiên họp kết thúc bằng cách nhấn mạnh rằng việc trải qua khủng hoảng là điều không thể tránh khỏi đối với mọi người vào một thời điểm nào đó, nhưng không ai phải trải qua nó một mình. Tìm kiếm thông tin và nguồn lực là bước đầu tiên, và các hệ thống hỗ trợ có sẵn để giúp đỡ. Thông điệp này mang lại hy vọng, nêu rõ rằng trải nghiệm khó khăn chỉ là tạm thời và mọi người sẽ vượt qua được.

Bắt đầu khóa học >>